Ký họa: Nguyễn Bá Ngọc Dinh
Lạc lõng giữa cõi đời
Đơn côi như tượng đá
Nơi phương trời xa lạ
Buồn...đêm trắng nao lòng.
Mưa ngoài vườn đơn côi
Xát lòng ta băng giá
Hoa trên bàn đơn côi
Gió đầu thu rất lạ.
Đi gần hết cuộc đời
Giữa hư vô nhàm chán
Người thân no giấc ngủ
Để mắt ta đơn côi.
Linh hồn ta rong chơi
Giữa trời đêm u tối
Thân xác đầy tội lỗi
Đơn côi héo hắt lòng.
Đơn côi! ơi đơn côi
Giữa phồn hoa đô thị
Đêm...nối đêm thức trắng
Có bao người như tôi...?
Praha, đêm 26.08.2014
Nguyễn Bá Ngọc Dinh
© 2005-2024 Tran Hung Quan ® Ghi rõ nguồn "secviet.cz" khi các bạn lấy tin từ trang web này