Tư vấn
   Gia đình  
   Công sở  
   Văn hóa Xã hội  
   Hỏi Đáp EET và Covid  
   Mẫu đơn  
   Địa chỉ công sở  
   Trương mục tra cứu  
Người Việt ở EU và TG
Năm ngày giành giật sự sống với Covid-19 (22/07/2021)

Nhiễm Covid-19 nặng, lại có bệnh nền huyết áp cao, nhưng anh Dũng vẫn một mức quả quyết mình sẽ không chết.

Anh Lê Văn Dũng, 68, quê ở Cà Mau và đang làm thợ khóa và sửa chữa giày dép ở Paris. Con trai anh là nhân viên y tế làm việc tại một bệnh viện ở Paris. Mùa dịch nên công việc của con trai anh Dũng là chăm sóc những bệnh nhân nhiễm Covid-19. Tháng Tư vừa qua, bản thân cậu con trai sau hơn một năm giữ gìn cuối cùng cũng nhiễm virus từ những bệnh nhân của mình. Nghiễm nhiên, con trai là người truyền bệnh cho ba mẹ ở nhà.

Anh Dũng nhiễm nCoV biến chủng Anh. Anh bị bệnh nền huyết áp cao, ho nhiều, rũ rượi muốn vỡ tung cả lồng ngực, cổ họng đau rát, mỗi lần nuốt nước bọt cứ như nuốt phải hòn than bỏng trong lò. Anh bị sốt, nhiệt độ lúc nào cũng trên 38, 39 độ, người mệt, đau nhức, nhấc đôi chân lên cũng khó khăn. Cả nhà lo lắng, còn anh Dũng luôn tin tưởng bản thân mình sẽ qua khỏi.

Tôi bị cuốn theo câu chuyện trong từng câu anh Dũng kể. Anh vừa kể, vừa mô tả bằng các biểu cảm trên khuôn mặt, giọng nói lúc trầm, lúc bổng nhưng rất rõ ràng, ấm áp của người miền nam Nam bộ.

"Ngày đầu tiên tôi mệt rã rời, tay chân như không bám vào cơ thể nữa, không cách gì nhấc lên được. Tôi muốn với cái ly nước còn với mãi mà chẳng tới được. Hệ thần kinh vận động từ trung tâm não gần như không điều khiển được vùng hoạt động thần kinh ngoại biên. Tôi như trong trạng bất động. Chỉ có duy nhất một nơi làm việc đó là vùng não nhắc nhở tôi phải cố, phải vượt qua, không được chết, phải sống.

Tôi cố ăn, tôi nghiền hết tất cả hỗn hợp thịt, rau, gạo thành cháo để mà húp. Miệng đắng ngắt nhưng tôi vẫn cố nuốt, tối thiểu mỗi lần là một chén cháo, một ngày tôi húp được tới sáu chén cháo như thế. Nhiệt độ lên cao, người cứ khô như bị vắt hết từng giọt nước, nóng bỏng vùng ngực, phải bù nước ngay. Tôi uống liên tục, một ngày hai lít nước trắng và một lít nước hoa quả, thanh lọc cơ thể đến mức nước tiểu của tôi cũng trắng trong.

Cảm giác lạnh toàn thân. Bên ngoài như bị sốt rét, nhưng bên trong lại nóng như gặp than. Tôi kiên quyết không đắp chăn, cứ chịu lạnh bên ngoài để cho hơi nóng bên trong cơ thể thoát ra, cho phổi không bị hấp hơi, để từng nang phổi được thở. Biết rằng phổi cần phải trao đổi oxy trong lành mà trong phòng cả ngày thì làm gì có oxy sạch. Cứ đến nửa đêm là tôi lại bảo vợ mở cửa cho tôi vịn, bám lê từng bước đi xuống cái vườn cây của tòa nhà.

Chân tôi đã không còn bén được đất, nhưng tôi không nản. Đi ba bước tôi cũng cố đi. Gùi theo lưng một cái ghế gấp nhỏ, cứ đi được ba bước tôi lại đặt ghế ra ngồi nghỉ. Tôi liên tục, hít thật sâu khí trời qua mũi, thở thật dài qua miệng, tôi muốn hai lá phổi phải được lấp đầy bởi luồng oxy sạch. Tôi hít hà, lấy tay vuốt không khí buổi đêm mát lạnh thoa lên mặt, lên cổ, một cảm giác khoan khoái đưa tôi trở về sự sống. Suốt cả tiếng đồng hồ trong đêm tôi cứ một mình vừa đi và nghỉ như thế từ ngày đầu tiên phát hiện ra mình bị nhiễm Covid-19.

Những ngày thứ hai, thứ ba, thứ tư, tình trạng bệnh của tôi nặng thêm rất nhiều. Nhưng mặc kệ, tôi không quan tâm đến lời nói của ông ta. Tôi vẫn thực hiện ăn sáu chén cháo một ngày, ngoài ra ăn được cái gì thì ăn, uống hai lít nước lọc và một lít nước hoa quả thật đầy đủ, hít thở khí trời, vận động và uống thuốc theo đơn của bác sĩ.

Cứ đều đặn như thế, trong không gian tĩnh lặng, đêm nào tôi cũng vác ghế trên vai, đi bộ mỏi chân là lại kê ghế ngồi nghỉ, hít thở trong khuôn viên cây cối của tòa nhà chung cư. Con trai tôi thuê hai bình oxy, một bình chạy điện, một bình chạy bằng gas cho chắc ăn, đề phòng khi mất điện thì có bình dự trữ, vì trong lúc lên cơn ngạt thở thì bắt buộc tôi phải có bình oxy để thở.

Không đi bệnh viện thì tôi đặt y tá của trung tâm chăm sóc sức khỏe tư nhân đến nhà chăm sóc 24/24, lúc bệnh tật thì không được tiếc tiền. Y tá thay phiên túc trực, đo huyết áp, đo nhịp tim, kiểm tra lượng oxy trong máu cho tôi. Đến ngày thứ năm, con trai ở nhà đo huyết áp cho tôi. Trên màn hình hiện lên chỉ số 114-115, nó thảng thốt kêu lên: "Huyết áp của ba tốt quá rồi, trở lại bình thường rồi". Người bác sĩ điều trị gọi điện tới, không tin ở điều kỳ diệu đã xảy ra với tôi.

Những gì kinh khủng nhất, hãi hùng nhất mà cơ thể tôi vừa trải trong bốn ngày đã qua đi. Tôi đã không còn sốt, đã hết những cơn lạnh cóng bên ngoài mà bên trong nóng rực như đốt. Các đợt ho cũng giảm dần, huyết áp, nhịp tim trở lại mức trung bình. Ngoài sáu chén cháo húp, tôi còn ăn được thêm nhiều thứ khác. Hai tay tôi đã nhấc được và cử động dễ dàng, nhưng chỉ có đôi chân thì vẫn khó bảo, cứ đơ ra một cách sống sượng. Tôi trở nên yếu ớt vì tổng quan sức khỏe giảm tới 80%, đôi chân không nhấc được, thị lực chỉ nhìn thấy tầm 20%.

Tôi sợ nhất là không đi được, do vậy ưu tiên luyện chân trước. Tôi đã tập đi dưới nhà trong ngày, không phải một tiếng nữa mà tăng dần lên hai tiếng, rồi ba tiếng. Sáng sớm, khi vợ con còn ngủ ngon, tôi thức dậy từ 6h sáng, vẫn khoác cái ghế gập trên vai, khe khẽ sập cửa và đi xuống nhà. Tôi đã đi vòng quanh không biết bao nhiêu bước mỗi ngày ở cái khu vườn cây quanh nhà này, cái ghế gập của tôi mòn chân, chạm từng mét đất nơi đây. Chiều tối khi tất cả yên vị ngồi xem tivi thì tôi lại vẫn chiếc ghế trên vai, cần mẫn từng bước như một con rùa chăm chỉ qua từng gốc cây...

Xuất thân từ vùng sông nước, nên tôi ưa vận động. Mới chỉ cách đây 5 năm, một mình tôi đã đánh bay 15 thanh niên choai choai quanh khu vực định xông vào cướp túi đồ của tôi. Thế mà chỉ có mấy ngày nhiễm Covid-19, tôi đã không còn có thể nhấc nổi đôi chân, đánh vào không trung dăm cái còn khó khăn. Những năm tháng mạo hiểm và khốn khó đã tạo cho tôi sự lỳ lợm, gan góc. Phải tập, phải tập thôi, cứ từ từ nhưng phải liên tục và không được gục ngã.

Hôm đầu, tôi được năm cái hít đất là thở hắt ra, mặt tái xanh; đến ngày hôm sau đã là 10 cái, rồi 15 cái, 50 cái, rồi 100 cái... tôi đã không còn thấy mệt nữa. Đi bộ đã trở thành một thói quen của tôi, giờ đây việc đi 10 km đến nơi mua phụ tùng cho cái xe bị hư, quay trở về 10 km nữa, đối với tôi là chuyện nhỏ. Tôi cứ tranh thủ được đi bộ lúc nào là đi lúc đó, cái xe hơi bị hư phụ tùng cả tháng mà tôi cứ kệ và đi bộ đến chỗ làm... Thị lực của tôi giờ đã lên được 80%, còn đôi chân đã trở về được 60%.

Muốn chiến thắng được con Covid-19 này thì điều trước tiên phải có sức khỏe nên phải ăn thật nhiều, đồng thời rèn luyện thể thao không ngừng nghỉ. Điều thứ hai là phải tin vào bản thân là mình sẽ thắng, mình phải thắng. Điều đó cho mình thêm nghị lực và lòng dũng cảm vượt qua tình huống gian nan nhất. Điều thứ ba là thực hiện chế độ ăn, uống, thở, tập, thuốc men đúng như chỉ dẫn của bác sĩ...".

Anh Lê Văn Dũng và tác giả Thu Hương tại Pháp.

Anh khẩn khoản đề nghị tôi viết lại thật tỉ mỉ câu chuyện anh vừa trải qua, những ngày ranh giới giữa cái sống và cái chết của anh vẫn còn mới toanh đây, để giúp ích cho mọi người có thêm những kinh nghiệm quý báu mà dũng cảm vượt qua "vòng kim cô" của con virus quái ác này.

Sáng hôm sau, tôi đến thăm nơi làm việc của anh và tặng anh cuốn sách đầu tay của tôi viết về những ngày đầu đại dịch khủng khiếp này. Xưởng làm việc của anh nằm ở phía Tây Bắc của Paris, nơi tập trung dân lao động nhập cư từ nhiều quốc gia chậm phát triển. Gặp anh trong khuôn viên rộng chừng 80 m2, bên ngoài là nơi tiếp nhận đơn hàng, bên trong là những máy móc, dụng cụ để thực hiện các đơn hàng của khách. Nơi này anh đã gắn bó gần 40 năm kể từ khi đặt chân lên đất Pháp. Công việc quen thuộc đến mức cầm mỗi cái chìa khóa mẫu lên là anh biết được giá thành làm là bao nhiêu ngay, hay những đôi giày đã mòn vẹt đế chỉ trong chốc lát được thay bằng cái đế khác mới tinh tươm... Anh là một người thợ tận tụy với công việc của mình.

Ra về tôi cứ nhớ mãi mấy câu này của anh: "Mình muốn người khác thương yêu mình thì trước hết mình phải thương yêu họ. Mình muốn được nhận chân tình thì trước hết mình phải chân tình. Mình phải sống thật lòng thì mới mong người khác thật lòng với mình... Cũng như cuộc sống này, nếu ta biết trân quý, biết nâng niu, thì nó sẽ mang đến cho ta hạnh phúc".

Paris, ngày 11 tháng 7 năm 2021.

Cù Thu Hương (vnexpress)

Tin mới:
Nhóm người Việt bị nghi sát hại đồng hương ở Đài Loan(17/04/2024)
Giới trẻ Việt ở Saint Petersburg tiếp nối giá trị truyền thống ngày Giỗ Tổ(15/04/2024)
Người gốc Việt đầu tiên trúng cử hội đồng nhân dân cấp quận ở Ba Lan(13/04/2024)
Hội Phụ nữ Việt Nam tại Hungary hướng tới kỷ niệm 20 năm ngày thành lập(11/04/2024)
Người Việt tại Hungary hướng về biển đảo quê hương(10/04/2024)
Ấn tượng Lễ khai giảng giai đoạn 3 chương trình Tiếng Việt vui(08/04/2024)
Sinh viên Việt Nam tại Pháp ủng hộ đồng bào, chiến sĩ Hoàng Sa và Trường Sa(07/04/2024)
Tổng Lãnh sự quán Việt Nam tại Frankfurt am Main tổ chức Hội thảo về dạy tiếng Việt cho trẻ em tại Đức(30/03/2024)
Phó Chủ tịch Quốc hội Trần Quang Phương gặp gỡ đại diện cộng đồng người Việt Nam tại Ba Lan(30/03/2024)
Người Việt đội mưa hiến máu cứu nạn nhân vụ khủng bố nhà hát Nga(24/03/2024)
Các tin khác:
Chiều sếp, chàng trai Việt nhảy giữa nhóm người Đức hút 6 triệu lượt xem(22/03/2024)
Nghi phạm vụ xe tải chở 7 người Việt nhập cảnh trái phép vào Anh không nhận tội(19/03/2024)
Tôn vinh nữ doanh nhân Việt tại Pháp(19/03/2024)
Người Việt đánh nhau ở chợ châu Á Berlin: Ba người đàn ông bị thương nặng (18/03/2024)
Trung vệ Việt kiều Hungary bắn tín hiệu về Việt Nam(17/03/2024)
Sinh viên Việt Nam "lan tỏa hồn tre" Việt Nam tại thủ đô Moskva(17/03/2024)
Chuyện thi Quốc tịch tại Hungary(11/03/2024)
Tiếng cười bên lớp học tiếng Việt tại Hungary(11/03/2024)
Đại hội đại biểu Hội sinh viên Việt Nam tại Nga lần thứ nhất, nhiệm kỳ 2024-2026(11/03/2024)
Hội Phụ nữ Việt Nam tại Vương quốc Bỉ - Mái ấm của chị em người Việt(11/03/2024)
Đại hội Đại biểu Hội Sinh viên Việt Nam tại Nga lần thứ I diễn ra từ 9-10/3(06/03/2024)
Văn hóa Việt và môn võ Quán khí đạo tại Romania(03/03/2024)
Tuyến đường đưa người Việt nhập cư trái phép vào Anh(23/02/2024)
Anh phạt tù thanh niên đưa 6 người Việt nhập cảnh trên nóc xe tải(22/02/2024)
Nữ điều dưỡng viên lưu giữ "hồn Việt" ở trời Âu(21/02/2024)
Hương vị Tết xưa theo tôi suốt cuộc đời(21/02/2024)
Tết Giáp Thìn 2024 cùng du học sinh tại Grenoble(19/02/2024)
Đức: Hội người Việt tại thành phố Hamm khẳng định xây dựng cộng đồng vững mạnh(19/02/2024)
Sinh viên Việt Nam tích cực quảng bá văn hóa truyền thống dân tộc(17/02/2024)
Tết sum vầy của người Việt ở Bồ Đào Nha(14/02/2024)
Người gốc Việt ra tranh cử ở Ba Lan(13/02/2024)
Người Hải Dương ở Nga giờ ra sao?(13/02/2024)
Cháy nhà tại Mỹ, gia đình người đàn ông gốc Việt chết thảm(11/02/2024)
Thư từ Đức: Ấm lòng Tết Việt xứ xa(09/02/2024)
4 người Việt bị cáo buộc trộm số quần áo trị giá 135.000 USD tại Nhật(07/02/2024)
Xuân Quê hương ấm áp tại Đại sứ quán Việt Nam ở Hy Lạp(07/02/2024)
Gói bánh chưng tại Hungary: Dịp ôn lại kỷ niệm tết Việt(07/02/2024)
Xuân Quê hương 2024 đoàn kết, gắn bó, hướng về đất nước tại Hà Lan(05/02/2024)
Ban liên lạc toàn cầu vì biển, đảo Việt Nam ​thăm, chúc Tết cán bộ, chiến sĩ Vùng 2 Hải quân(04/02/2024)
Hungary: Đoàn Đại sứ quán Việt Nam thăm, chúc Tết Hội Phật tử Việt Nam - chùa Tuệ Giác(04/02/2024)

Các tiện ích
  Từ Điển Séc-Việt
  Từ Điển Slovakia-Việt
  Từ Điển Balan-Việt
  Từ Điển Hungary-Việt
  Lịch âm
 

  © 2005-2024 Tran Hung Quan
  ® Ghi rõ nguồn "secviet.cz" khi các bạn lấy tin từ trang web này