Đã 32 năm tròn chúng mình lên xe hoa
Thời gian vụt trôi sao mà nhanh quá
Sao rất gần nhau mà vẫn vô cùng xa lạ
Mỗi chúng mình mang một nỗi niềm riêng…
Linh hồn hai đứa mình cứ hiện hữu chung chiêng
Lẽo đẽo theo nhau trong cõi đời đen bạc
Đi con đường quen mà sao vẫn lạc
Mỗi đứa trôi về những cõi xa xăm…
Yêu thương ơi! Hãy đi cùng tháng năm
Để cuộc đời này đằm chìm trong nỗi nhớ
Duyên tình nhân gian chỉ là những món nợ
Ta đã tiết kiệm trả suốt đời không xong…
Ngày mới yêu - em chăm chỉ như con ong
Còn anh siêng năng - chăm làm như con kiến
Ong thì biết bay, còn kiến gật gù lận đận
Hai loài giống nhau cùng biết đốt từ phía sau…
Sống trên cõi đời này có ai không khổ đau?
Nguyên nhân của khổ đau sinh ra từ tội lỗi
Tội lỗi sinh ra từ đam mê của xác thịt
Thôi thì cõi chết chúng ta lần lượt đi về…
Tội lỗi nhân gian ngày càng ê chề
Ngày càng lấn sâu vào trầm trọng
Rồi một ngày mai sóng biển dâng trào từ Thiên Thượng
Cuốn trôi tội lỗi nhân gian…
Niềm vui ngày ấy sẽ dâng tràn
Chỉ có bình an như ngày hai ta mới yêu nhau thuở ấy
Tình yêu thương chỉ tròn đầy
Khi tình yêu thương xuống từ Thiên Thượng!
Praha, 25.05.2017
Nguyễn Bá Ngọc Dinh
|