Praha ơi, phải xa nàng sao ta buồn da diết
Phải giã từ Hradčany đẹp nhường kia
Ôi xa mãi thánh đường Mikuláš
Thôi chẳng còn nghe tiếng nguyện cầu
Đàn nhạn của nàng vỗ cánh bay đi
Cứ đến mùa xuân rủ nhau về tháp cổ
Theo những nẻo đường từ chân tháp Petřín
Cảnh như mơ ngắm nhìn không biết chán
Còn sông nữa chao ôi Vltava thật đẹp
Mặt nước gương soi như vẩy cá lung linh
Xa xa thấy hàng ngàn ô cửa sổ
Những mái nhà cổ bụi rêu phong
Những ô cửa chớp soi gương
Yêu kiều thế chẳng có gì sánh nổi
Ở nơi ấy đã bao đời và ta đang sống
Hãy còn đầy hương sắc với thơ ca
Hãy để đời nghe chuông tháp ngân nga
Lời nàng đó khiến bao người mê mẩn
Praha ơi, phải xa nàng sao ta buồn da diết
Praha ơi, vì sắc đẹp của nàng
Một đời nữa cùng nàng ta ước gì được sống.
Hà Nội,15 tháng 02 năm 2016.
Ngô Khánh Vân dịch từ bài thơ Sloky o Praze của Vítězslav Nezval (1900-1958)
|